Hãy ước mơ

Có một câu nói rất nổi tiếng rằng, nếu không dám mơ ước thì sẽ không bao giờ có một ước mơ thành hiện thực. Thực tế cuộc sống đã chỉ ra đúng như vậy.

Những giấc mơ dù lớn hay nhỏ những đã góp phần làm thay đổi thế giới này. Nếu không có giấc mơ được bay lên bầu trời của Irca một con người huyền thoại, vì muốn bay lên bầu trời đã dùng sáp gắn lên mình đôi cánh. Khi gần đến mặt trời vì nóng quá sáp chảy ra làm Irca rơi xuống và hy sinh. Không có sự hy sinh ấy thì những thế hệ sau đã không bao giờ có máy bay, tàu vũ trụ để không những đưa con người bay vào bầu trời mà còn bay tới những vì sao, đến với nơi chị Hằng cư ngụ mà bọn trẻ con thường đọc trong truyện cổ tích. (Ngày 17/12/1903 anh em nhà Orvil và Wilbur Right đã thực hiện thành công chuyến bay bằng thiết bị nặng hơn không khí và có công suất riêng đầu tiên và thành công tại bắc bang Carolina). Không có giấc mơ của Alexander Graham Bell thì hôm nay tôi và bạn đâu nghe thấy tiếng nói của nhau dù cách xa nửa vòng trái đất (Có nhiều tranh cãi về việc ai là người phát minh ra điện thoại, nhưng vì bằng sáng chế đầu tiên thuộc về ông nên tôi viết như vậy). Không có giấc mơ về một chiếc đèn treo ngược của Thomas Edison thì hôm nay tôi và bạn vẫn phải dùng đèn dầu và nến để thắp sáng (*). Không có giấc mơ có một cái xe tự chạy của người xưa (**) thì hôm nay chúng ta sẽ phát triển ngành nuôi ngựa thay bằng công nghiệp ô tô. Không có những giấc mơ kiểu “điên rồ” như thế, thế giới ngày hôm nay hẳn vẫn ăn hang ở lỗ…Đó chỉ là một trong những mơ mà ở thời đại của họ người đời gọi là điên rồ, là dở hơi. Nhưng hơn ai hết những người điên rồ ấy vẫn dám ước mơ và nỗ lực hết mình để biến nó thành hiện thực để bây giờ người đời lại gọi họ là Vĩ nhân, là thiên tài.

Vì thế không có lý do gì để tôi và bạn lại không có một ước mơ, một hoài bão cho mình cho cuộc đời này. Đừng ngần ngại khi phải nói ra ước mơ của mình, bởi như đã nói, nếu không dám ước mơ thì sao có một ước mơ thành hiện thực được! Nhưng nhiều người bỗng giật mình nhận ra rằng, mình chẳng có ước mơ gì hay có người nhận ra rằng chưa một lần được chạm tới giấc mơ! Vì sao ư? Vậy bạn đã ước mơ như thế nào? Hay đơn giản bạn ước mơ mình thật giàu? Ước mơ mình có một chiếc xe hơi, ước mơ mình thật giỏi, ước mơ mình thật nổi tiếng, ước mơ mình thật đẹp trai/xinh gái…vv. Bạn có thấy đó là những ước mơ, ước muốn rất chung chung không? Nó chẳng có một cái đích cụ thể nào để bạn đến cả. Bạn ước mình thật giàu? Thế nào là giàu? Vậy thay bằng ước mơ mình thật giàu bạn phải biết ước mơ một con số cụ thể, bạn muốn có bao nhiêu tiền, bao nhiêu ngôi biệt thự loại nào, bao nhiêu siêu du thuyền loại triệu đô. Như thế bạn mới có đích mà tới chứ. Tương tự, bạn muốn có một chiếc xe bạn phải ước muốn một cái xe ô tô thật cụ thể, nó là loại xe nhãn hiệu nào, công suất bao nhiêu, ngần nào tiền để mua được nó! Bạn ước mình thật giỏi, vậy khó lắm. Bạn phải có tiêu chí rõ ràng cho việc mà bạn gọi là giỏi ấy, như hoàn thành chương trình thạc sỹ hay tiến sỹ, có bao công trình khoa học…cụ thể nữa vào. Bạn ước mơ mình nổi tiếng ư? Nổi tiếng cỡ nào? Bạn phải cụ thể nó ra. Bạn không thể đạt được ước mơ của mình nếu chỉ ước nó một cách chung chung đại khái. Bạn cũng đừng bao giờ mơ ước mình trở thành một người nổi tiếng nào đó. Ai đó chỉ là cái đích để bạn hướng đến chứ không phải là người mà bạn sẽ trở thành vì đó là điều không thể!


Khi đọc đến đây, tôi không biết bạn mơ ước đến đâu, nhưng tôi mong là bạn đã có một ước mơ cho riêng mình. Dù đó là giấc mơ trưa, giấc mơ chiều hay là giấc mơ đêm đi chăng nữa cũng không quan trọng miễn sao đó là giấc mơ của chính bạn!

Cũng đừng quên rằng, nếu đã dám ước mơ thì phải dám hành động, dám đương đầu với thử thách để biến giấc mơ ấy thành hiện thực. Bởi không có giấc mơ nào tự nhiên bước ra ngoài cuộc sống với bạn nếu chủ nhân của nó không nỗ lực hết mình để nó được ra đời. Giấc mơ không kèm hành động nó sẽ mãi chỉ là giấc mơ. Nó sẽ tan biến khi bạn tỉnh giấc hay cùng lắm cũng chỉ đi vào những áng thơ, những bài văn… Giấc mơ của Thomas Edison nếu không kèm theo hàng ngàn lần thử với các loại dây đốt khác nhau thì nó cũng chỉ là ước mơ của một kẻ điên rồ.

Nào, bạn đã mơ gì?

P/s: (*): Cũng giống như về chiếc điện thoại, Edison không phải là người đầu tiên có ý tưởng, nhưng sau khi bằng sáng chế đầu tiên thay đổi nó thuộc về ông

– (**): Không ai dám nhận là người đầu tiên phát minh ra xe ô tô. Nhưng ông Nicola Cunio, người Pháp là người đầu tiên chế tạo ra động cơ chạy trên mặt đất và được sử dụng phổ biến vào năm 1789. Đây là loại động cơ 3 bánh, chạy bằng hơi nước cồng kềnh.
Share on Google Plus

About Đoàn Nguyễn

Tên Đoàn họ Nguyễn đệm là Doãn Mạnh.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 comments:

Post a Comment